Con đây quá nhỏ bé
Bên hang đá đơn hèn
Như em bé mon men
Nép mình xa xa ngắm.
Con đây nhỏ bé lắm
Chưa thấy Chúa bao giờ
Có chỉ là trong mơ
Có một lần gặp Chúa.
Người yêu con muôn thuở
Trên núi cao ngút ngàn
Đôi tay ấm bình an
Ôm con vào lồng ngực.
Ngài yêu con hết mực
Không giống như mọi ngày
Trên khóe mắt cay cay
Nơi gian trần giả tạo.
Những hang đá cao cao
Vạn ánh đèn nhấp nháy
Người cao sang đầy dẫy
Đua nhau bấm máy hình.
Có ít người đọc kinh
Trong suy tư thầm lặng
Chắc Giêsu đang lạnh
Trong hang mấy con lừa.
Trên cánh đồng ngày xưa
Chú mục đồng canh thức
Mấy vị vua chầu chực
Bên Con Chúa giáng trần.
Con đứng ở ngoài sân
Ngôi thánh đường chói sáng
Đi bên con mấy bạn
Nơi thôn xóm đơn hèn.
Ước mơ những bóng đèn
Nơi nhà sàn thắp sáng
Con sẽ cùng bầu bạn
Qùy bên Chúa đêm này.
12/12/2016
Vũ Năng
Mùa đông ấy nghe tiếng chuông giáo đường
Lòng xốn xang mong anh đến từng giây
Ở ngoài kia sương trắng đang giăng đầy
Vui sánh bước ta cùng nhau đi lễ.
Ngôi sao sáng nơi cuối trời đang kể
Chuyện Chúa Trời sinh xuống thế đêm nay
Hang Bê - lem lạnh giá tuyết phủ đầy
Nơi máng lừa mong từng hơi thở ấm.
Một vị vua chắc anh chưa từng thấy
Chịu nghèo hèn để cứu độ nhân sinh
Người sẽ gieo muôn ân phúc- công bình
Khắp thế trần đã chờ trông hy vọng.
Trái đất này nơi chúng mình đang sống
Không có Ngài sẽ lạnh lẽo biết bao
Ở trên trời sẽ chẳng có vì sao
Luôn soi lối cho chúng mình tìm đến.
Em nhớ mãi những ngôi sao hò hẹn
Nơi cuối trời mãi nguyện ước bên nhau
Đêm Giáng Sinh sẽ thêm đẹp muôn màu
Tà áo mới em cùng anh sánh bước.
Với niềm tin trái tim em có được
Đêm rạng ngời trong ánh sáng lung linh
Chúa của em, Ngôi Hai Đấng Cứu Tinh
Xin chúc phúc cho lời con nguyện khấn.
Mùa đông ấy súng im nơi chiến trận
Mong anh về cùng đi lễ đêm đông
Anh có yêu, yêu em đã thật lòng
Xin hãy nhớ! Dâng tình yêu lên Chúa!
Trọn tin yêu, dâng Người Cha Muôn Thuở
Cho chúng mình mãi sánh bước bên nhau
Dù mai sau sương bạc trắng mái đầu
Vui sánh bước ta cùng nhau đi lễ.
14/12/2016
Vũ Năng
Cơn lũ về trên dải đất miền trung
Từ nông thôn cho tới khắp thị thành
Theo mái nhà mực nước bỗng dâng nhanh
Đôi chân run biết tìm đâu chỗ trốn?
Tháng mười một miền Xứ Nghệ khốn đốn
Nay lũ về đất Bình Định, Quảng Nam
Trời Nha Trang mưa ngập đất Tuy Hòa
Từng xóm làng bỗng chìm trong biển nước.
Nhìn quê hương giống như thời Cựu Ước
Đại hồng thủy con tàu nhớ Nô-ê
Từng con phố dọc ngang với thuyền bè
Người đang sống bỗng trở thành xác chết.
Từng em bé khắp thân hình bê bết
Sao lớp bùn nỡ nhuộm kín đời em
Mẹ yêu ơi! Chiều vắng bóng bên thềm!
Không cơm cháo, những gói mì mặn chát.
Từng em bé dưới cơn mưa nặng hạt
Da tím bầm trong tê tái khóc than,
Biết khi nao giọt nước mắt thôi tràn
Mẹ không về, trôi theo giòng lũ cuốn.
Bao trai tráng, đến cụ già lớn tuổi
Em vào đời như những búp măng non
Mà tai ương trên mặt đất xói mòn
Tiếng thét gào xé màn đêm tăm tối!
Tháng mười hai như hung thần chợt tới
Cuộc sống yên bình, phút chốc tan hoang
Dải đất miền trung, mưa nắng đọa đày
Đã bao đời chưa từng ngưng tiếc khóc.
Bao sinh linh xin ơn trời mưa móc
Mưa an bình, xin mưa xuống Hồng Ân
Để muôn dân thoát nỗi khổ muôn phần
Được an lành đón mừng Ngài ngự đến.
16/12/2016
Vũ Năng