Cơn lũ về trên dải đất miền trung
Từ nông thôn cho tới khắp thị thành
Theo mái nhà mực nước bỗng dâng nhanh
Đôi chân run biết tìm đâu chỗ trốn?
Tháng mười một miền Xứ Nghệ khốn đốn
Nay lũ về đất Bình Định, Quảng Nam
Trời Nha Trang mưa ngập đất Tuy Hòa
Từng xóm làng bỗng chìm trong biển nước.
Nhìn quê hương giống như thời Cựu Ước
Đại hồng thủy con tàu nhớ Nô-ê
Từng con phố dọc ngang với thuyền bè
Người đang sống bỗng trở thành xác chết.
Từng em bé khắp thân hình bê bết
Sao lớp bùn nỡ nhuộm kín đời em
Mẹ yêu ơi! Chiều vắng bóng bên thềm!
Không cơm cháo, những gói mì mặn chát.
Từng em bé dưới cơn mưa nặng hạt
Da tím bầm trong tê tái khóc than,
Biết khi nao giọt nước mắt thôi tràn
Mẹ không về, trôi theo giòng lũ cuốn.
Bao trai tráng, đến cụ già lớn tuổi
Em vào đời như những búp măng non
Mà tai ương trên mặt đất xói mòn
Tiếng thét gào xé màn đêm tăm tối!
Tháng mười hai như hung thần chợt tới
Cuộc sống yên bình, phút chốc tan hoang
Dải đất miền trung, mưa nắng đọa đày
Đã bao đời chưa từng ngưng tiếc khóc.
Bao sinh linh xin ơn trời mưa móc
Mưa an bình, xin mưa xuống Hồng Ân
Để muôn dân thoát nỗi khổ muôn phần
Được an lành đón mừng Ngài ngự đến.
16/12/2016
Vũ Năng