Khi chuẩn bị lễ vật và rửa tay xong, linh mục mời cộng đoàn cầu nguyện: “Anh chị em hãy cầu nguyện để lễ vật của tôi, cũng là của anh chị em được Thiên Chúa là Cha toàn năng chấp nhận.” Cộng đoàn đáp: “Xin Chúa nhận lễ vật bởi tay Cha, để ca tụng tôn vinh danh Chúa và mưu ích cho chúng con cùng toàn thể Hội Thánh Người.” Với “Lời nguyện tiến lễ”, vị chủ lễ kết thúc phần chuẩn bị lễ phẩm và sửa soạn đọc Kinh Tạ Ơn.

Vì xuất phát từ nhiều thời đại khác nhau, nên các lời nguyện tiến lễ phản ảnh sự đa dạng trong cách nhìn về việc dâng tiến lễ vật. Tuy vậy, nội dung chính của lời nguyện này là để tỏ bày ý muốn dâng hiến của cộng đoàn. Thánh Lễ từ đó trở nên lễ phẩm của Giáo Hội, qua Chúa Thánh Thần và trong chân lý. Ngoài những lễ vật, các tín hữu cũng còn mang theo những tâm tư vui buồn, những khấn xin của họ đến trước bàn thờ, cho nên các lời nguyện tiến lễ thường nhắc đến các “lễ vật và ước nguyện”.

Đây là một “lời nguyện của vị chủ tọa”, vì được linh mục là “vị đại diện Chúa Ki-tô, chủ tọa cộng đoàn, nhân danh toàn thể dân thánh và mọi người hiện diện” đọc để dâng lên Thiên Chúa (10). Khác với lời nguyện nhập và kết lễ, linh mục không mời cộng đoàn: “Chúng ta dâng lời cầu nguyện” trước khi bắt đầu. Có một thời lời nguyện này được đọc thầm (oratio secreta) giống như ở Đông Phương.